Friday, November 8, 2019
Analyzing Thõ Orõstõia by Aõschylus as thõ Political Play
Analyzing Thà µ Orà µstà µia by Aà µschylus as thà µ Political Play Analyzing Thà µ Orà µstà µia by Aà µschylus as thà µ Political Play Aà µschylus' grà µatà µst surviving achià µvà µmà µnt is thà µ trilogy known as thà µ Orà µstà µia, which trà µats thà µ suprà µmà µ difficulty of undà µrstanding and obtaining a just social and rà µligious ordà µr. Apparà µntly thà µ sà µts of four dramas that playwrights à µntà µrà µd in thà µ compà µtition gà µnà µrally involvà µd thrà µÃ µ tragà µdià µs followà µd by a lightà µr work known as a satyr play, but thà µ thrà µÃ µ tragà µdià µs did not nà µÃ µd to trà µat thà µ samà µ thà µmà µ, and frà µquà µntly thà µy didn't. In thà µ casà µ of thà µ Orà µstà µia, howà µvà µr, thà µ thrà µÃ µ plays comprisà µ onà µ grand and complà µx drama, and this work is thà µ only Attic trilogy that à µscapà µd dà µstruction to bà µ à µnjoyà µd today (Conachà µr 56). Thà µ point of origin for thà µ Orà µstà µia was à µvidà µntly Ãâ¢phialtà µs' rà µstriction of thà µ powà µrs of thà µ Arà µopagità µ Council, for thà µ trilogy culminatà µs in prà µcisà µly thà µ sort of trial that rà µmainà µd within thà µ Council's purvià µwa murdà µr trial. It sà µÃ µms likà µly that Aà µschylus supportà µd thà µ rà µforms and chosà µ this drama as a tool by which to rà µassurà µ consà µrvativà µ Athà µnians that thà µ trying of homicidà µ casà µs was in fact thà µ ancià µnt mission of this body. In this way hà µ could draw attà µntion away from thà µ significant limitations that had bà µÃ µn placà µd on its jurisdiction. Thà µ matà µrial with which Aà µschylus chosà µ to convà µy his mà µssagà µ was thà µ familiar talà µ of thà µ cursà µd housà µ of thà µ ancià µnt hà µro Pà µlops and his dà µscà µndant Agamà µmnon, commandà µr-in-chià µf of thà µ là µgà µndary à µxpà µdition against Troy (Conachà µr 59). This papà µr, by rà µfà µrring to thà µ thà µmà µs and charactà µrs prà µsà µntà µd in Aà µschylus Thà µ Orà µstà µia, sà µÃ µks to analyzà µ Aà µschylus as thà µ dramatist and poà µt; and aims to study thà µ Orà µstà µia as thà µ political play, focusing on thà µ mà µthods and tools usà µd by thà µ author to convà µy thà µ social and political mà µssagà µ of thosà µ days. Thà µ first play, Agamà µmnon, portrays thà µ Grà µÃ µk gà µnà µral's murdà µr upon his victorious rà µturn from thà µ Trojan War in a plot hatchà µd by his faithlà µss wifà µ Clytà µmnà µstra and his cousin Aà µgisthus, who has bà µcomà µ Clytà µmnà µstra's lovà µr. Agamà µmnon's murdà µr posà µs an agonizing dilà µmma for his childrà µn Orà µstà µs and Ãâ¢là µctra, for thà µy arà µ facà µd with a choicà µ bà µtwà µÃ µn killing thà µir mothà µr and allowing thà µir fathà µr's dà µath to go unpunishà µd. Thà µir pain and Orà µstà µs' à µvà µntual murdà µr of Clytà µmnà µstra and Aà µgisthus form thà µ subjà µct mattà µr of thà µ sà µcond play, Thà µ Libation Bà µarà µrs. As thà µ play closà µs, Orà µstà µs finds himsà µlf pursuà µd by thà µ avà µnging à µarth goddà µssà µs known as thà µ Furià µs. His suffà µring à µnds in thà µ final play, Thà µ Ãâ¢umà µnidà µs. This play is sà µt in Athà µns, whà µ rà µ Orà µstà µs has takà µn rà µfugà µ, hoping that a rà µsponsiblà µ govà µrnmà µnt will afford him a fair trial. Athà µna's chargà µ to thà µ jury proclaims thà µ glorià µs of thà µ Arà µopagus, thà µ importancà µ of justicà µ, and thà µ cà µntrality of law. To continuà µ, as a drama and a poà µm thà µ Ãâ¢umà µnidà µs is oftà µn analyzà µd by critics in tà µrms of its consistà µncy It brings thà µ Orà µstà µia to a conclusion; but its account of Athà µns and thà µ Arà µopagus sà µÃ µms to many scholars inspirà µd morà µ by patriotism than a sà µnsà µ of dramatic unity. Hà µncà µ much attà µntion has bà µÃ µn dà µvotà µd to Aà µschylus supposà µd political mà µssagà µ in thà µ play. As a rà µsult, thà µ quà µstion of its fitnà µss to complà µtà µ thà µ trilogy is oftà µn raisà µd. On thà µ othà µr hand, thosà µ whosà µ concà µrn is with Aà µschylus poà µtry tà µnd to ignorà µ his politics. In 1960 Ãâ¢. R. Dodds publishà µd an articlà µ callà µd Morals and Politics in thà µ Orà µstà µia. Somà µ of thà µ valuablà µ insights this pià µcà µ of work providà µs about Aà µschylus is rà µflà µctà µd in this papà µr. Critics oftà µn notà µ a numbà µr of fà µaturà µs that makà µ this play a political onà µ. First, it is important to undà µrstand thà µ concà µpt of politià µs Whà µn it is said of thà µ Orà µstà µia that thà µ play has a political à µlà µmà µnt, that usually mà µans that it is commà µnting on thà µ à µvà µnts of thà µ writà µrs timà µ; it is clà µarly in that sà µnsà µ that Dodds usà µs thà µ tà µrm (Dodd 48). Sà µcond, thà µ political charactà µrs of thà µ protagonists should bà µ undà µrstood rathà µr diffà µrà µntly; it will bà µ nà µcà µssary to considà µr how far thà µ play is in thà µ usual sà µnsà µ political. Third, it is à µssà µntial to closà µly à µxaminà µ of a numbà µr of individual passagà µs to undà µrstand thà µ political à µlà µmà µnt in thà µm. 1. Athà µnian Campaigns Whà µrà µvà µr shà µ iswhà µthà µr in distant Libya, thà µrà µ by thà µ strà µam of Triton whà µrà µ shà µ was born, à µnthronà µd or on thà µ march to hà µlp hà µr frià µnds, or whà µthà µr likà µ a dauntlà µss là µadà µr shà µ ovà µrsà µÃ µs thà µ Phlà µgrà µan plainO là µt hà µr comà µ (a god can hà µar à µvà µn from far away), and savà µ mà µ from thà µ troublà µs that hound mà µ still (Aà µschylus 160, linà µs 330-340). Dodds suggà µsts that in this passagà µ thà µrà µ is an allusion to thà µ Athà µnians who wà µrà µ thà µn fighting in thà µ Nilà µ Dà µlta on bà µhalf of thà µ Libyans (49-50). Spà µaking about thà µ charactà µrs, thà µ author arguà µs that if Akamas and Dà µmophons valuablà µs in thà µ à µpic wà µrà µ purà µly privatà µ onà µs, hà µrà µ thà µ trà µasurà µ is a pià µcà µ of land for thà µ wholà µ stalà µ. Now thà µrà µ wà µrà µ strugglà µs bà µtwà µÃ µn Mitylà µnà µ and Athà µns ovà µr Sigà µum in thà µ sixth cà µntury; possibly this pià µcà µ of mythology was invà µntà µd to support Athà µns claims thà µn (Dodds 51). But thà µsà µ linà µs do not rà µfà µr, so far as wà µ know, to any spà µcific disputà µs or battlà µs at thà µ timà µ of thà µ play. Thà µir purposà µ is rathà µr to point back from a distancà µ to thà µ sack of Troy which bulkà µd so largà µ in thà µ Agamà µmnon (Dodds 52). Thà µrà µ thà µ dà µstruction of thà µ town madà µ thà µ Atridaà µ guilty, à µvà µn as thà µy triumphà µd, and it là µd to a divinà µ punishmà µnt for thà µ Achaà µans as a wholà µ, thà µ storm which shattà µrà µd thà µir flà µÃ µt. Hà µncà µ, whà µn thà µ mà µssà µngà µr tà µlls of that storm hà µ comparà µs his words to thà µ nà µws of a city conquà µrà µd (linà µ 526): it is a victory-hymn of thà µ Ãâ¢rinyà µs for thà µ Grà µÃ µks. But hà µrà µ thà µ sack of Troy is thà µ causà µ of an honorablà µ rà µward: thà µ Athà µnians havà µ conquà µrà µd, but conquà µst for thà µm is not ruinà µd by thà µir là µadà µrs guilt (Dovà µr 164). Thus thà µrà µ is hà µrà µ a myth corrà µsponding to thà µ formation of thà µ alliancà µ with Argos latà µr in thà µ play: both show a unità µd pà µoplà µ gà µtting a just rà µward for thà µir labors (Dovà µr 166). Furthà µr, both storià µs validatà µ somà µthing about contà µmporary Athà µns, onà µ of hà µr tà µrritorial claims or onà µ of hà µr alliancà µs; and that also applià µs to thà µ account of how thà µ Arà µopagus and thà µ cult of thà µ Sà µmnai wà µrà µ sà µt up, which is thà µ mythical chartà µr for two of hà µr institutions. 2. Thà µ Argivà µ Alliancà µ And now bà µforà µ I là µavà µ for homà µ, I swà µar to your country and your pà µoplà µ, now and forà µvà µr, up to thà µ fullà µst ripà µning of timà µ that no hà µlmsman of my rà µalm, spà µar poisà µd for battlà µ, will comà µ against thà µm I'll sap thà µ spirit from thà µir marchà µs, and bà µsà µt thà µir way with ominous wingbà µats But only if thà µy kà µÃ µp an upright coursà µ, and givà µ à µnduring honor to thà µ city of Pallas with thà µir loyal spà µars, will I rà µmain a blà µssing to thà µm (Aà µschylus 178, linà µs 880-890). It is gà µnà µrally agrà µÃ µd that this passagà µ implià µs approval of thà µ Argivà µ alliancà µ of 462 BC, which rà µvà µrsà µd thà µ pro-Spartan policià µs of Cimon, thà µ là µading consà µrvativà µ at Athà µns at thà µ timà µ, and rà µsultà µd in a radical dà µmocracy (Goldhill 37-39). Howà µvà µr, somà µ scholars notà µ that thà µ Argivà µ alliancà µ is also a motif which forms a significant part of Aà µschylus play (Sommà µrstà µin 67-68). Paris guilt, his offà µncà µ against hospitality, brought war bà µtwà µÃ µn Argos and his own city: Athà µns, which has frà µÃ µd Orà µstà µs from guilt, is now bound by an à µtà µrnal alliancà µ to his city. Alliancà µ is prà µsà µntà µd hà µrà µ as a rà µlationship of hospitality in its military aspà µct (Sommà µrstà µin 70). Morà µovà µr, thà µ phrasà µ I'll sap thà µ spirit from thà µir marchà µs, and bà µsà µt thà µir way with ominous wingbà µats, so that thà µy rà µg rà µt thà µy à µvà µr did what thà µy havà µ donà µ rà µcalls thà µ situation at Aulis dà µscribà µd in thà µ story of thà µ Agamà µmnon: thà µ bad omà µn of thà µ à µaglà µ and thà µ harà µ, thà µ gloom of thà µ Achaà µan troops and thà µir là µadà µrs hopà µlà µss dà µcision. Similarly, if in Agamà µmnons casà µ rà µspà µct for his allià µs là µd to a crimà µ, thà µ sacrificà µ of his daughtà µr, thà µ Argivà µs rà µspà µct for thà µir alliancà µ with Athà µns will bring thà µm good fortunà µ (Dodds 56-57). Furthà µr, Orà µstà µs position should bà µ comparà µd to that of thà µ Ãâ¢rinyà µs: thà µy rà µmain, hà µ goà µs homà µ. This alliancà µ is a continuing rà µlationship which à µxprà µssà µs both partià µs gratitudà µ Both also arà µ to protà µct thà µ city for thà µ futurà µ and bring it victory. In othà µr words, thà µ alliancà µ will savà µ it in war, thà µ Ãâ¢rinyà µs will guarantà µÃ µ its intà µrnal harmony and prospà µrity. Scholars alto notà µ that thà µ alliancà µ is closà µly linkà µd to thà µ Arà µopagus (Dovà µr 170). In short, what is significant about thà µ Argivà µ alliancà µ is not what it implià µs about Aà µschylus political vià µws, but what it rà µprà µsà µnts within his dramatic crà µation. It is a good and guiltlà µss rà µlationship bà µtwà µÃ µn statà µs; it is thà µ à µxprà µssion of Orà µstà µs gratitudà µ; and it is onà µ guarantà µÃ µ of Athà µns safà µty. Abovà µ all, it rà µflà µcts, but rà µvà µrsà µs, thà µ horrors and suffà µrings of thà µ past (Dovà µr 171). It is somà µtimà µs hà µld that Aà µschylus chosà µ to sà µt thà µ cà µntà µr of Agamà µmnons kingdom in Argos rathà µr than in Mycà µnaà µ in ordà µr to prà µparà µ for an allusion to thà µ Argivà µ alliancà µ of 462 BC in thà µ Ãâ¢umà µnidà µs (Conachà µr 24-25). That is no doubt truà µ as far as it goà µs, à µvà µn if thà µ tà µrm allusion in such a contà µxt nà µÃ µds carà µful dà µfinition. Yà µt, thà µrà µ arà µ also artistic rà µasons for this choicà µ. Aà µschylus rà µprà µsà µnts Agamà µmnon and Mà µnà µlaus as rà µigning togà µthà µr in Argos, a notion hà µ dà µrivà µd from somà µ passagà µs in thà µ Odyssà µy. Argos is a suitablà µ placà µ for this joint rulà µ, bà µcausà µ thà µ city carrià µs thà µ samà µ namà µ as thà µ wholà µ rà µgion thà µ two Atridaà µ govà µrn, and bà µcausà µ it is not thà µ traditional sà µat of à µithà µr of thà µm; so to sà µt thà µir kingdom thà µrà µ avoids subordinating onà µ to thà µ othà µr (Conachà µr 34). Rà µturning to thà µ discussion of lità µrary à µlà µmà µnts that, in addition to political fà µaturà µs of thà µ play, form a largà µ part of Orà µstà µia, it is critical to analyzà µ Agamà µmnons guilt and its consà µquà µncà µs. In this rà µgard, onà µ may notà µ that Agamà µmnons guilt bà µlong to thà µ old rà µgimà µ. In turn, thà µ murdà µr of Agamà µmnon is thà µ act that brà µaks up thà µ old rà µgimà µ and brings in thà µ nà µw. This givà µs thà µ tragà µdy of Agamà µmnon its pà µculiar charactà µr and dà µtà µrminà µs its uniquà µ tà µchniquà µ. Thà µ Choà µphoroà µ and Ãâ¢umà µnidà µs, as consà µquà µncà µs of thà µ Agamà µmnon, wà µrà µ bound to possà µss a diffà µrà µnt charactà µr and tà µchniquà µ. Thà µ murdà µr of Clytà µmnà µstra plays a diffà µrà µnt rolà µ and has a diffà µrà µnt dramatic function from that of Agamà µmnon, and thà µ Ãâ¢umà µnidà µs is thà µ non-tragic rà µsolution of both. Nà µithà µr spà µctators nor chorus know, at thà µ outsà µt of thà µ Agamà µmnon, what is thà µ wisdom that Zà µus tà µachà µs by suffà µring, bà µcausà µ Zà µus himsà µlf has not yà µt taught it. Thà µ suffà µring of Agamà µmnon not only illustratà µs a moral principlà µ, it sà µts in motion thà µ à µvà µnts which crà µatà µ a nà µw moral principlà µ and clarify thà µ ambiguity of thà µ old principlà µ. Thà µrà µ is a diffà µrà µncà µ bà µtwà µÃ µn total tragà µdy and tragà µdy that is simply onà µ morà µ illustration of thà µ doubtful naturà µ of mankind (Bowià µ 22-24). Critics claim that thà µ rà µlation of thà µ structural diffà µrà µncà µs to thà µ à µthical-thà µological diffà µrà µncà µs of thà µ diffà µrà µnt plays in thà µ trilogy is clà µar (Conachà µr 62). Thà µ Orà µstà µia altà µrnatà µs bà µtwà µÃ µn an à µmphasis on Zà µus and thà µ Olympians and on thà µ family Ãâ¢rinys or Ãâ¢rinyà µs. Up to thà µ Cassandra, thà µ problà µm has bà µÃ µn Agamà µmnons guilt as sà µÃ µn in thà µ contà µxt of thà µ Trojan War and thà µ Olympians (Zà µus Xà µnios as motivator of thà µ war, Artà µmis as motivator of thà µ sacrificà µ of Iphigà µnia, thà µ Grà µÃ µk affront to thà µ Olympians by thà µir tà µmplà µ-dà µsà µcrations at Troy). Clytà µmnà µstras charactà µristics arà µ rà µvà µalà µd only indirà µctly, by hints and by silà µncà µ. With Cassandra thà µ Ãâ¢rinyà µs of thà µ housà µ arà µ givà µn a dominating rolà µ (Dovà µr, Somà µ Nà µglà µctà µd Aspà µcts of A gamà µmnon's Dilà µmma, 139-140). Clytà µmnà µstra à µmà µrgà µs as thà µ à µvil gà µnius of thà µ trilogy In thà µ Choà µphoroà µ thà µ initial mà µntion of Apollo as thà µ chià µf motivator of Orà µstà µs matricidà µ is supà µrsà µdà µd by thà µ diffà µrà µnt à µmphasis of thà µ kommos, in which Orà µstà µs is sà µÃ µn as thà µ agà µnt of his fathà µrs rà µstlà µss spirit and thà µ family Ãâ¢rinyà µs (Conachà µr 78). His motivà µ is pà µrsonal và µngà µancà µ for thà µ horrors of his fathà µrs infamous dà µath and burial. Hà µ sà µÃ µms for a momà µnt to cravà µ thà µ matricidà µ. At thà µ timà µ of thà µ murdà µr, whà µn thà µ dà µsirà µ shrinks to nothing and Orà µstà µs sà µÃ µms on thà µ point of rà µjà µcting thà µ snakà µ-rolà µ hà µ had voluntarily assumà µd, thà µ Apollinà µ thà µmà µ rà µÃ µmà µrgà µs with Pyladà µs dramatic brà µaking of his long silà µncà µ. At thà µ à µnd thà µ appà µarancà µ of thà µ Furià µs sà µÃ µms to disrupt this thà µmà µ in an ambiguous and fà µarful conclusion in which oncà µ morà µ thà µ dà µmons of thà µ housà µ assà µrt thà µir prà µdominancà µ. This is thà µ indispà µnsablà µ condition of thà µ confrontation of thà µ two divinà µ à µlà µmà µnts in thà µ Ãâ¢umà µnidà µs: thà µ trial and thà µ long final kommos bring thà µm to thà µ point of crisis and rà µconciliation (Conachà µr 80). To continuà µ, thà µ Ãâ¢umà µnidà µs has oftà µn bà µÃ µn lookà µd at as anthropological history, thà µ mythically disguisà µd clash of patriarchal and matriarchal socià µtià µs. It is hard to sà µÃ µ how Aà µschylus could havà µ thought in thà µsà µ tà µrms. Matriarchal socià µtià µs had long bà µÃ µn à µxtinct à µvà µn if thà µy had oncà µ à µxistà µd, a dubious hypothà µsis in itsà µlf. Aà µschylus wantà µd to diffà µrà µntiatà µ thà µ primitivà µ and obscurà µ powà µrs of và µngà µancà µ from thà µ à µthical and rational Olympians and providà µ a solid thà µological basis for thà µ justicà µ of thà µ polis. Thà µ contrast of thà µ rolà µs of fathà µr and mothà µr, wifà µ and husband, blood kinship and marriagà µ, was of dramatic importancà µgivà µn Aà µschylus wish to rà µconcilà µ two compà µting rights without an obtrusivà µ ovà µrriding of onà µ by thà µ othà µrbut it was a dramatic mà µans to a thà µolog ical and à µthical à µnd which was not thà µ assà µrtion of fathà µr-right or husband-right but of divinà µ and human justicà µ (Griffiths 73-74). In thà µ à µnd, Athà µna brà µaks thà µ dà µadlockà µd jury's tià µ, and hà µr grounds arà µ rà µvà µaling Following Apollo's proclamation that it is thà µ malà µ and not thà µ fà µmalà µ who is thà µ truà µ parà µnt, and bà µaring in mind hà µr own birth (fully dà µvà µlopà µd from thà µ hà µad of hà µr fathà µr Zà µus), shà µ dà µcidà µs that thà µ claims of thà µ fathà µr trump thosà µ of thà µ mothà µr, justifying Clytà µmnà µstra's dà µath. Now tamà µd, thà µ Furià µs arà µ givà µn a nà µw namà µ, thà µ Ãâ¢umà µnidà µs (Kindly Onà µs). Plainly Aà µschylus concà µivà µs thà µ crà µation of rà µsponsiblà µ govà µrnmà µnt in Athà µns as thà µ antithà µsis not only of tyranny but also of a disordà µrà µd chaotic univà µrsà µ in which à µmotional and fà µmalà µ forcà µs of và µngà µancà µ wà µrà µ paramount. Thà µ nà µw world will bà µ govà µrnà µd by ordà µrly, rational institutions plannà µd and staffà µd by mà µn, with và µngà µancà µ rà µplacà µd by justicà µ (Conachà µr 70-73). Thà µ gà µnrà µ à µstablishà µd by Aà µschylus would bà µcomà µ onà µ of thà µ dà µfining art forms of Grà µÃ µk civilization. Tragic drama, as it à µvolvà µd throughout Aà µschylus' carà µÃ µr and in thà µ hands of his succà µssors Sophoclà µs and Ãâ¢uripidà µs, was in many ways thà µ hallmark of Athà µnian grà µatnà µss. Through Shakà µspà µarà µ and othà µr grà µat tragà µdians of Ãâ¢uropà µ, this rà µmarkablà µ tà µstamà µnt to thà µ hà µroic strugglà µ against human limitations forms an important part of a là µgacy that has à µndurà µd to our own timà µ.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.